Thứ Tư, 14 tháng 9, 2016

Galang Tình Xù

Vanessa Nguyen
August 27, 2015

Xa nhau trời vào hạ
Thái Lan mưa đầu mùa
Bây giờ là cuối hạ
Nam Dương trời hay mưa.

Galang trời vẫn đẹp
Người ta thường có đôi
Riêng một minh em trót
Yêu anh rồi nên thôi

Em rất thường ra biển
Nhìn về phương trời xa
Cali anh còn nhớ
Biển đêm nào Songkhla.

Đường em đi trước mặt
Chắc vào Galang 2
Thêm vài năm lận đận
Ai mà chờ được ai ???

Thư anh ngày một chậm
Chữ mỗi lúc thêm to
Giấy trắng thừa ra mãi
Làm em càng thêm lo

Hay là thôi anh nhé
Làm bận lòng nhau chi
Biết đâu đời lại đẹp
Khi đường ai nấy đi.

Hơn 30 năm sau, tất cả những chàng trai,cô gái trẻ hầu hết lập gia đình, ổn định nơi xứ người, và mái tóc bắt đầu điểm sương.. Galang chỉ còn là kỷ niệm xa mù. Vậy mà, qua bao năm tháng bận rộn nơi xứ người, tôi vẫn không quên hòn đảo bé nhỏ với bao hình ảnh khó quên. Dĩ vãng nhạt nhòa, bài thơ đọc được ở đảo tôi vẫn nhớ nằm lòng. Tôi nghĩ chắc chẳng còn ai nhớ đến bài thơ này nữa. Một ngày kia, tình cờ tôi đọc một bài viết của nhà văn quen thuộc trên báo. Ông ấy viết về đảo Galang, và viết về bài thơ ông ấy sáng tác khi còn ở đảo. Tôi bàng hoàng khi nhận ra đó chính là bài thơ đã đi theo tôi trong bao năm tháng qua. Điều buồn cười nhất là ông ta không nhớ hết bài thơ mình đã sáng tác vì thời gian đã quá lâu. Ông ấy chỉ nhớ lại được khoảng chừng phân nửa bài thơ. Không trách được, tóc ông đã bạc màu. Khi ông sáng tác bài thơ đó, ông khoảng chừng 30, mà tôi lúc đó chỉ là cô gái mới lớn, chập chững vào đời. Ông ta không thể ngờ rằng bài thơ mình viết đã đi theo cô gái nhỏ trong suốt bao năm qua.

Galang tình xù....Ai đó đã nói : Thời gian và con người là hai thứ tàn nhẫn, bạc bẽo nhất trong cuộc sống. Chắc không hẵn như thế đâu. Thời gian gần đây, có những người đã tìm cách trở về thăm hòn đảo ngày xưa. Chốn xưa tiêu điều. Hòn đảo dung thân ngày xưa giờ hoang vắng, dù người ta thỉnh thoảng vẫn nhận ra một vài dấu tích còn sót lại. Thì ra, năm tháng có phôi pha, nhưng người ta vẫn không quên quá khứ, một nơi đã chất chứa bao kỷ niệm của những ngay sống trên đảo hoang khi vừa vượt qua chuyến hành trình đầy gian nan, nguy hiểm. Dẫu có là Galang tình xù, thì những mối tình đầu đời đó, dù đắng cay, vẫn là mối tình đep, thơ mộng của đời người. Xem video chiếu về Galang Island, tôi không khỏi bùi ngùi. Nơi đây còn lại những nấm mộ của những người đã bị bệnh và vùi thân nơi hòn đảo này. Bây giờ thân nhân của họ trở lại thăm viếng và có một số người tìm cách bốc mộ để đem xương cốt của họ về với gia đình. Cô em dâu kể cho tôi nghe một câu chuyện thương tâm mà cô xem trên video thu lại của những người về thăm lại Galang. Có hai nấm mồ của đôi trai gái còn trẻ. Họ gặp nhau và yêu nhau tha thiết trên đảo. Gia đinh cô gái ngăn cấm quyết liệt vì gia đình cô gái và chàng trai không định cư ở cùng một nước, cho rằng mối tình của họ sẽ không có kết quả. Cô gái vì quá yêu thương chàng trai này nên đã tuyệt vọng và uống thuốc quyên sinh. Chàng trai trẻ thấy người mình yêu thương đã chết nên quá đau lòng và cũng tự tử chết theo. Thật là một thảm kịch cho người đã chết và cho người thân còn sống. Hai người được chôn trong hai nấm mồ bên cạnh nhau tại một mãnh đất hoang trên hòn đảo tỵ nạn. Nghe câu chuyện mà tôi xúc động , bùi ngùi. Thì ra, Galang không phải chỉ có ....tình xù.

Cuộc đời trãi qua bao biển dâu. Khi trẻ nhìn về tương lai, lúc già hay nghĩ về quá khứ. Hòn đảo hoang ngày xưa đã hoang tàn theo thời gian. Có ai còn thương tiếc, nhớ mong..... Nơi đó, có hai người đã yêu nhau và đã bất chấp tất cả, kể cả cái chêt để được bên nhau. ..Hai nấm mồ của hai mái đầu xanh vẫn nằm im lìm ở môt hòn đảo xa xăm, xa hẵn thế giới của loài người

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét